KẺ ĂN MÀY …
Một gã ăn mày tiến gần một quý ông ăn mặt sang trọng trên đường phố.
“Này, ông bạn quý, ông có thể cho hai đô la được không?” Người đàn ông
ăn mặc sang trọng trả lời:” Bạn sẽ không tiêu tiền vào rượu chè, phải
không?”
“Không, thưa ngài, tôi không uống rượu,” gã ăn mày cãi lại.
“Bạn sẽ không quẳng nó vào những ván chơi tào lao, phải không?” người
đàn ông thượng lưu hỏi.
“ Không theo lối đó. Tôi không chơi bài,” gã ăn mày trả lời.
“ Bạn sẽ không tiêu hoang tiền vào những khoảng phí hõm của một cuộc
gôn, phải không?” người đàn ông hỏi.
“Không bao giờ,” tên ăn mày nói, “tôi không chơi gôn.”
Người đàn ông hỏi gã ăn mày có muốn về nhà với ông ta ăn cơm nhà không.
Gã ăn mày hăm hở đồng ý. Trong khi họ đang đi hướng về nhà người đàn
ông, gã ăn mày không thắng được tính tò mò. “Vợ ông sẽ không nổi giận khi
bà ấy thấy một gã như tôi tại bàn ăn của ông à?”
“ Chắc là có,” người đàn ông nói, “nhưng sẽ đáng như thế. Tôi muốn cô ấy thấy điều gì xảy ra cho một gã không nhậu nhẹt, cờ bạc hoặc chơi gôn.”
MỘT NGƯỜI CHỒNG KHÔNG BAO GIỜ BIẾT XẤU HỔ
“Em xấu hổ về cách sống của chúng ta,” một người vợ trẻ nói với ông chồng
lười nhác – người luôn từ chối đi tìm một việc làm.” Ba em đã trả tiền thuê nhà. Má em mua tất cả đồ ăn. Chị em mua quần áo chúng ta. Cô em mua xe hơi cho
chúng ta. Em quá xấu hổ.”
Người chồng lăn tròn trên ghế đi văng. “Và em nên tiếp tục chỉ trích nữa,” anh ta
đồng ý. “Hai ông anh vô dụng của em không bao giờ cho chúng ta một xu!”
HÀNG XÓM KHÔNG THỂ NHÌN THẤY EM ĐƯỢC
Đã cưới nhau mười năm nhưng vẫn sống trong một căn hộ, người vợ thường
phàn nàn đủ thứ vì cô ta mệt mỏi về việc tiết kiệm tứng xu để mua một “ngôi
nhà mơ ước”.
Với cố gắng an ủi vợ, người chồng tìm một căn hộ mới hợp túi tiền của họ.
Tuy vậy, sau tuần lễ đầu, người vợ lại bắt đầu phàn nàn.
“Joel,” cô ta nói, “em không thích nơi này tí nào. Không có tấm màn nào
trong phòng tắm. Hàng xóm có thể thấy em khi em tắm.”
“Đừng lo,” chồng trả lời. Nếu quả thực hàng xóm thấy em, họ sẽ mua màn.”
CHIẾC GIÀY ĐÂU RỒI
Một buổi tối có một người đàn ông lái xe chở cô thư ký về nhà sau khi cô ta
uống hơi nhiều tại bữa tiệc chiêu đãi cơ quan. Mặc dù đây là một hành vi vô
tư nhưng anh ta quyết định không nói cho vợ- người hay nổi ghen dễ dàng –
nghe.
Tối hôm sau, người đàn ông và vợ đánh xe đến một nhà hàng. Thình lình anh
ta nhìn xuống và nhận ra một chiếc giày cao gót ẩn một nửa dưới ghế khách.
Không muốn bị chú ý, anh ta đợi tới lúc vợ nhìn ra cửa sổ trước khi anh ta
anh ta hất chiếc giày lên và quăng khỏi xe.
Với một hơi thở nhẹ nhõm, anh ta lái xe vào bãi đậu xe. Chính lúc đó anh ta
chú ý thấy vợ loay hoay quanh ghế ngồi. “Anh yêu,” cô ta hỏi, “ anh có thấy
chiếc giày kia của em không?”
EM CÓ MỘT GIẤC MƠ VỀ ĐIỀU ĐÓ …
Một phụ nữ trẻ ngủ trưa. Sau khi cô thức dậy, cô nói với chồng:” Em đã mơ
đúng rằng anh tặng em một chuỗi hạt ngọc trai trong ngày Valentine. Anh
nghĩ nó có ý nghĩa gì?
“Tối nay em sẽ biết.” anh ta nói.
Chiều tối hôm đó, người đàn ông đi về nhà với một gói nhỏ và tặng vợ.
Người vợ vui mừng mở nó ra – chỉ để thấy một cuốn sách tựa “Ý nghĩa của
những giấc mơ.”
BẠN ĂN TỐI
“Em yêu,” chồng nói với vợ, “Anh đã mời một người bạn đến nhà ta ăn tối.”
“Cái gì? Anh có điên không? Nhà cửa thì lộn xộn, em thì chưa đi chợ, chén
đĩa thì dơ, và em không muốn nấu một bữa ăn kỳ khôi !”
“Anh biết hết rồi.”
“Vậy tại sao anh mời bạn ăn tối?”
“Vì thằng ngố tội nghiệp đang nghĩ đến việc cưới vợ.”
BỨC TƯỢNG
Một phụ nữ đang nằm trên giường với người tình thì cô ta nghe ngừơi chồng
mở cửa trước.
“Nhanh lên!” cô ta nói. “Đứng trong góc nhà.” Cô ta nhanh chóng xoa dầu
trẻ em lên khắp người anh ta và sau đó rắc bột talc lên người anh ta. “Đừng
cử động cho đến khi nào em bảo anh,” cô ta thì thầm. “Hãy tưởng tượng anh
là một bức tượng.”
“Đây là cái gì vậy em yên?” người chồng hỏi khi bước vào phòng.
“Ồ, đó chỉ là một bức tượng,” cô ta trả lời một cách thờ ơ. “Gia đình Smiths
mua một cái đặt trong phòng ngủ của họ. Em rất thích, em cũng mua một cái
cho nhà ta.”
Không ai nói gì về bức tượng nữa, thậm chí cả khuya hôm đó lúc họ đi ngủ.
Vào khoảng hai giờ sáng, người chồng thức dậy, đi vào nhà bếp và quay lại
một lúc sau với một cái bánh sandwich và một ly sữa. “Đây,” anh ta nói với“bức tượng” , “ăn cái gì đi chứ. Tôi đứng như một thằng ngốc ở nhà Smith
trong 3 ngày và không ai đưa cho tôi ngay đến cả một ly nước.
RĂNG KHÔN
Một ngày kia, một người đàn ông bước vào một phòng nha sĩ và hỏi giá nhổ răng khôn là bao nhiêu.
“Tám mươi đô la,” nha sĩ nói.
“Đó là một con số lạ lùng,” người đàn ông nói. “Có cách nào rẻ hơn không?”
“Ồ,” nha sĩ nói, “nếu ông không dùng thuốc tê, tôi có thể hạ giá xuống còn
60 đô la.”
“Như vậy vẫn còn quá đắt,” người đàn ông nói.
“Được rồi,” nha sĩ nói. “Nếu tôi tiết kiệm thuốc tê và chỉ lôi toạt răng ra với
một cái kềm thì tôi có thể tính giá 20 đô la.”
“Không,” người đàn ông rên rỉ, “như vậy vẫn còn quá nhiều.”
“Hừm,” nha sĩ gãi đầu nói. Nếu tôi để một trong những sinh viên của tôi làm
để thêm kinh nghiệm thì tôi cho là tôi có thể tính giá chỉ 10 đô la.”
“Tuyệt,” người đàn ông nói, “đặt trước cho vợ tôi vào thứ Ba tới !”